Hiển thị các bài đăng có nhãn cảm xúc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn cảm xúc. Hiển thị tất cả bài đăng

23 thg 9, 2013

cho nhau 1 con đường

Anh ! Giờ này anh đang ở đâu ???
Có nghe thấy tiếng em gọi trong nỗi cô đơn ... lẻ loi ???
Bất chợt ... em ...
Bỗng thấy hoảng hốt và sợ sệt!
Thèm một vòng tay ôm chặt, một hơi ấm quen thuộc, một cái xoa đầu động viên.
Muốn khóc để tuôn chảy hết ra khỏi lòng những điều vẩn vơ ấy.
Muốn lấy lại nhịp điệu sống vốn có nhưng mọi thứ cứ chậm chạp theo những mơ hồ trong lòng…
Muốn trôi đi và vứt bỏ đi tất cả, chỉ muốn làm một người hết sức bình thường,
không tham vọng,
không cố gắng,
không mơ mộng…


Muốn chạy trốn khỏi thực tại để tìm một chút bình yên trong lòng.
Muốn dựa vào ai đó khóc thật nức nở....


Những nhớ nhung vẫn cứ âm ỷ,
chỉ biết trách bản thân dại khờ,
chờ đợi những điều không bao giờ là hiện thực.
Tất cả chỉ là cảm xúc…
hãy để nó dần trôi vào quên lãng được không ???
Để mai này khi quay lại 
thấy mình thật ngây ngô, bé bỏng trong chính giấc mơ ấy.



Ngày mai, mai kia, một ngày xa xăm hay tình cờ nào đó,
gặp lại nhau trên phố, hãy nhìn nhau mỉm cười một chút để thấy ta từng có ý nghĩa với nhau.
Bước qua đời nhau cũng là một điều gì đó được gọi là kỳ diệu,
vì không phải cứ 8 tỷ người trên thế gian này đều có thể gặp nhau hết.
Mình có thể tìm nhau trong 8 tỷ người là điều rất đỗi tuyệt vời rồi,
mặc dù điều tuyệt vời ấy thật mong manh và mau tan vỡ.
Nhưng ít ra nó cũng đủ sức làm con tim em đau,
khó hàn gắn trong suốt những tháng ngày còn lại…một vết rạn…anh biết không???

Đến giờ em vẫn không thể hiểu, tại sao người như anh,
một trái tim như anh có thể mạnh tay cắt đứt mọi mạch máu tim em như thế ???

Không khóc được không có nghĩa là không đau.
Không dồn nén, không chôn chặt .
Hãy cứ để cảm xúc diễn ra bình thường.
Muốn buồn hãy cứ buồn, muốn vui hãy cứ vui.
Hãy khóc khi một ngày nào đó có thể.
Không phải chốn chạy gì cả, tránh né gì cả…

Lần cuối cùng viết về anh...
từ nay sẽ không có bóng hình anh xuất hiện nơi đây nữa…
Em sẽ để anh vào một góc, một góc…thôi
để cả anh và em đều thanh thản bước đi trên con đường mà mình đã lựa chọn…
để cả hai đều tìm được bình yên khi ta rời xa nhau…


 


Mong những cơn mưa đừng vô tình kéo đến…
Đừng để những hạt mưa buốt lạnh làm những ký ức ùa về…

Mọi thứ hãy ngủ yên trong giấc mơ không hòan thiện ấy.
Mọi cảm xúc xin đừng ùa về theo từng hạt mưa rơi .
Xin cuộc sống xóa dịu những vết cắt đau xót mà anh đã để lại nơi em

Tình yêu không phải như vậy?
Đây không phải là tình yêu?
Chỉ là cái cách đến và đi mà thôi !
Tình yêu thật sự nằm ở những thử thách và sự chấp nhận lẫn nhau…
Anh không có điều này - anh không yêu !
Anh không có tình yêu đích thực dành cho em
Thế đó ... tạm biệt nhé những dấu yêu ... Tạm biệt anh !!!
Lần cuối cùng gọi tên anh ...

Làm bạn...Em không thể...
vì em ghét cảm giác là bạn của anh,
ghét cảm giác anh xưng tên em,
ghét những tin nhắn hỏi thăm chân tình bè bạn đầy khách sáo ấy.
Tất cả đều rỗng tếch, chỉ là một cách người ta làm khổ nhau mà thôi…


Em sẽ biến mất khỏi anh nhưng em sẽ không tan biến…
một ngày nào đó thật xa xăm..có thể gặp nhau một mối quan hệ khác…
tình cờ...ai biết được anh nhỉ?


P/S :
Tạm biệt những nơi đã ghé qua…
những con đường,
những góc phố,
những lần giận hờn…
Chia tay là mở ra một con đường mới…
con đường chứa đựng những điều sẽ được tìm kiếm và nuôi dưỡng vào những ngày mai
của những ngày mai... phải không anh ???
Em tin ...và em sẽ làm như vậy !!!
Đọc thêm »

8 thg 8, 2013

=** NGƯỜI ĐÃ QUÊN SAO TA CÒN NHỚ **=

Người àh. !

Em sẽ cố quên anh dù là lòng em đau.
Em sẽ cố quên anh dù anh có quay trở về nơi yêu thương này.
Em cũng sẽ không nhớ gì về anh cả.
Rồi ngày mai đây.
Khi nắng chan hòa nơi này ấm áp thì em cũng sẽ rời xa anh.
Vòng tay yêu thương ngày nào giờ đây là lạnh nhạt rồi.
Bạc trắng tình đời.
Tình yêu đối với em lúc này chỉ là một con số 0 .
Tất cả với em lúc này hoàn toàn là vô vị , là chán ngán.
Màu hồng cho tình yêu thắm thết nay chẳng còn nũa.
Trước mặt em thay vào đó là là một màu đen ảm đạm , u buồn quá.
Một màu đen huyền che lấp đi tất cả những kỉ niệm của anh và em.
Hoen mờ đi rồi.
Thôi ! Quên hết đi tình đầu.
Quên hết đi quá khứ và kí ức.

Em sẽ quên hết.
Chôn vùi sâu vào nổi đau của em.
Trả lại hết cho anh từng kỉ niệm vui buồn.
Trả cho anh nước mắt và nụ cười.
Em trả hết cho anh tình yêu cháy bỏng này.
Chỉ thế thôi. Sao em lại đau đớn như thế này.
Chỉ là không phải là của nhau nên đành mất nhau sao em lại khóc như thế này.
Ta mau yêu nhau thì ta cũng mau quên nhau. Đúng không anh ?
Tình yêu trên thế gian này còn rất là nhiều.
Nhưng chỉ là thoáng qua thôi.
Cũng đủ làm xót một trái tim non dại này.
Tạm biệt nhau cho lòng bớt đau.
Tạm biệt nhau cho thôi xót con tim đau lòng .
Đau lắm... biết không người hỡi ... !!!
Cuộc đời em mãi ngàn năm lận đận
Hạnh phúc một lần..đau khổ thiên thu

Mong sao đôi chân thật mạnh mẽ
Chạy về phía ngày nắng
...nơi có bầu trời tự do
ánh sáng của niềm tự tin
Tìm cho mình chút vụn vặt ký ức
ôm lấy chúng và hy vọng về ngày mai...
Khi yêu người ta thường để lý trí mù mờ khờ dại
Khi nhận ra mình đã khờ dại như thế thì lại hết yêu rồi và anh đã ra đi ...

Nợ nhau một nụ cười
- Để rồi trả nhau bằng vô vàn nước mắt...
Nợ nhau một lời động viên
- Để rồi trả nhau bằng hàng nghìn sự hờ hững...
Nợ nhau một lời nói thật
- Để rồi trả cho nhau bằng cả cuộc đời đầy dối trá...
Nợ nhau một cái nắm tay
- Để rồi chỉ một lần buông là sẽ buông mãi mãi...
Nợ nhau cái một ôm ấm áp
- Để rồi đẩy nhau ra đến lạnh buốt cõi lòng...
Nợ nhau một ánh mắt thân thuộc
- Để một ngày nào đó phải vờ như hai người xa lạ...
P/S :
Người đi rồi, kỉ niệm vứt chơ vơ
Ta cúi nhặt,làm quà cho nỗi nhớ...
Nỗi nhớ ơi đừng giầy vò ta nữa ...
Người đã quên rồi ta còn nhớ mãi sao ???



Đọc thêm »

31 thg 7, 2013

Có thể và không thể

=** NHƯ LÀ GIẤC MƠ **= 

 Chỉ là giấc mơ thôi
Anh đi rồi mà em còn miên man mãi
Có lẽ nào những gì anh đem lại
Chỉ một lần, ảo ảnh của tình yêu ?

 Anh bảo em đừng gọi tình yêu
Bởi như thế có nghĩa là ràng buộc?
Anh nói đúng, thế sao là yêu được
Vậy biết gọi là gì, hạnh phúc hôm qua

 Hãy cứ coi đó là một giấc mơ
Cứ khao khát mà không cần suy nghĩ
Trong cuộc đời đôi khi ta vẫn thế
Trốn chạy mình thì có lỗi gì đâu

 Bỏ giấc mơ ở lại phía sau
Anh về với những tháng ngày tươi đẹp
Chỉ còn mình em lang thang gom nhặt
Những mảnh vụn đêm qua để ấp ủ giữa cuộc đời.
St



Đọc thêm »

25 thg 7, 2013

Yêu!

Chưa một lần dám gọi em bằng hai tiếng Em yêu
Nhưng anh biết mình yêu em nhiều lắm
Khi hai đứa ở hai nơi xa thẳm
Tình yêu chưa định hình, nỗi nhớ bỗng chông chênh!!

Có lúc anh thấy rằng hạnh phúc quá mong manh
Sợ gió lãng du cuốn trôi chút tình em trao gửi
Sợ cái nắng say làm tim anh thay đổi
Sợ giọt mưa buồn nhòa lệ mắt em tôi

Anh biết rằng em mơ ước chẳng xa xôi
Hạnh phúc đơn sơ, có anh và em nơi ấy
Niềm tin em trao dù chưa bao giờ nói
Anh sẽ về xây mộng đó nghe em

Chẳng có vần thơ nào cho tình ấy đâu em
Nó chỉ giản đơn không sắc màu sặc sỡ
Một tình yêu chưa bao giờ dám ngỏ
Giống như là HẠNH PHÚC KHÔNG TÊN


Đọc thêm »

18 thg 7, 2013

Khẽ thôi..gió bay mất rồi

Đáng lẻ ra ... thứ tình cảm này ko nên có từ lúc đầu... 
Đơn phương ư ? 
Chỉ làm em và anh mệt mỏi thêm thôi ! 
Dừng lại . Kết thúc vậy ...!! 
Tội thân em lắm ... Gió ơi !!!


Cảm giác của em giờ đây thì chắc anh cũng hiểu . Biết bao nhiêu lần anh cho em hy vọng , cho em hạnh phúc , cho em những niềm vui bất tận ... 
Nhưng rồi cũng chính sự hờ hững vô tình của anh đã làm tim em đau nhói ... đau thiệt là đau ... 
Sao anh ko một lần nói '' anh yêu em '' nhỉ ? 

Vì anh thật sự ko yêu em , ko muốn gạt em 
... vì tình cảm của anh vẫn chỉ dành cho một người ... sâu đậm vậy sao ?
Em hiểu , em biết tất cả . 
Em luôn tự nói với lòng chỉ cần em yêu anh là được rồi , có gì đâu chứ . 
Nhưng em đã sai rồi anh àh ! 


Em ko thể chịu nỗi những lúc thấy anh và ai đó cười nói vui vẻ với nhau 
Em ko thể ngừng khóc khi nhớ đến anh trong vô vọng . 
Tim em đau lắm ... 


Hì ! Em chỉ có vậy , chỉ là một con người tầm thường , một đứa con gái ngốc nghếch . Em làm gì đủ mạnh mẽ để yêu đơn phương . Em ko thể ... 
Em luôn làm những việc khiến người ta bất ngờ 
Nhưng em chỉ muốn người ta vui thôi mà. 
Ít nhất cũng có một lần em làm anh vui nhỉ ? 
Nhưng mãi mãi vẫn là thế 


Em không giữ được anh , ko bao giờ em có được trái tim của anh . 
Chắc vì anh là Gió 
Bản chất là phải tự do . 
Anh thấy đấy . Em cố lắm rồi , cố làm tất cả rồi 
... nhưng không được . 
Em mãi cũng chỉ là hạt cát , ko chạm vào Gió được đâu 
Ngốc quá !!! 

• • •

Đã đến lúc em nên buông rồi anh nhỉ ? 
Àh mà có bao giờ nắm được đâu mà buông ... ^^!
Đã đến lúc em nên dừng lại ...

Dừng lại khi em biết mình quá kém cỏi 
Không nắm giữ được yêu thương của bản thân . 
Dừng lại khi em biết em không bao giờ là hạnh phúc của anh 
... dù em đã yêu anh rất nhiều . 

Dừng lại khi em biết anh và người ta vẫn đang hạnh phúc 
... em chỉ là một kẻ dư thừa , từ lúc đầu đã ko nên xuất hiện 
... phải ko anh ? 

Dừng lại khi biết và hiểu rất rõ 
... anh không cần một đứa ngốc như em 
...
Có muộn quá ko anh ? 

Khi giờ đây anh luôn tránh né em , em và anh ko thể như xưa 
Không thể tồn tại '' tình bạn '' như trước nữa ... 
Là vì em 
em ngốc 
em vớ vẫn 
em sai rồi ... 


giờ có đau , có khóc cũng ko thể thay đổi gì nữa . 
Em không bao giờ muốn mất anh đâu ... thật đấy ^^! 
Nhưng ... không kịp nữa rồi ...
Phải xóa thôi anh àh - kí ức nhỏ nhoi đó , sẽ nhanh chóng phai nhạt . 
Cứ xem như chúng ta chưa từng biết về nhau anh nhé ! 
Rồi một ngày nào đó khi anh cần em , cứ quay lại phía em 
... em sẽ lại xuất hiện 
như những bất ngờ mà em đã từng mang đến ... 
Em luôn mong anh vui vẻ và hạnh phúc 
... vì em yêu anh 
yêu nụ cười của anh ^^
yêu tất cả - kể cả khi anh hờ hững với t.y của em dành cho anh 
... hạnh phúc của anh sẽ mang lại sự bình yên trong em 
Vậy nhé ... 
em yêu anh 


lần cuối đấy ngốc à 
sẽ không còn câu nói nào làm anh bận tâm nữa 
yên lòng nhé t.y của em
Đọc thêm »

16 thg 7, 2013

Có lẽ ta đã sai !!

Ta đã sai khi đặt quá nhiều tình cảm vào một người mà lẽ ra không nên làm như thế.
Một người chẳng bao giờ để ý đến tâm trạng của ta, để ý ta nghĩ gì và muốn gì.
Một người luôn lạnh lùng với ta.
Ta đã sai khi ko dám và ko thể chấm dứt cái thứ tình cảm chênh vênh này.
Bạn bè ko phải, một cái gì đó đặc biệt càng không…
Ta chỉ một mình lặng nhìn và dõi theo người mà ta biết không bao giờ có thể đi cùng một con đường với ta.
Ta đã sai, sai rất nhiều khi để cho hình bóng của một người tràn ngập trong tim,
để rồi nhận ra cuối cùng ta vẫn chỉ là người luôn phải khắc khoải, luôn phải đau đáu.
Ta thấy khổ sở, khi mà không thể bước thêm một bước với bất kỳ ai khác…
Bởi vì người ấy đã không buông tay ta…
Để ta cứ mải mê chạy theo những thứ viển vông trong đời.
Và đáp lại ta vẫn chẳng là gì trong mắt người ta.
Và ta đã sai, sai khi cứ phải chạy theo một hình bóng vốn dĩ chỉ là trong tưởng tượng mà thôi…
Biết đến bao giờ, ta có thể quên đi tất cả những điều không hay và ru ngủ mọi quá khứ đau buồn để bắt đầu lại một cuộc sống mới cho riêng mình.
Đọc thêm »